Người với ta hai phương trời xa thẳm
Nhờ vần thơ nhịp cầu nối tri âm
Dù cách xa mà lòng thấy thật gần
Chưa gặp gỡ sao thân quen quá đỗi
Có đôi lúc chỉ vần thơ viết vội
Mà tâm hồn như đồng điệu song đôi
Hay có khi chỉ một lời thăm hỏi
Cũng vơi đi bao vất vả ngậm ngùi
Cảm ơn nhé ta gọi người Tri kỷ
Cùng nhau đi trên vạn nẻo đường đời
Giữ tình thơ nguyên vẹn chẳng phai phôi
Niềm hạnh phúc chỉ giản đơn như thế...
Tem vàng phần Ngọc nhé!

Trả lờiXóaTặng Bạn tem đặc biệt!

XóaCó những niềm hạnh phúc
Trả lờiXóaChỉ đơn giản thế thôi
Mà bao người mong ước
Chẳng có được trên đời!
Phải vậy không, bạn ơi?
Đúng vậy, bạn!
Xóa"Trăm năm tri kỷ khó tìm, tri âm khó gặp, bạn hiền khó quen"
Người xa thì thật là xa
Trả lờiXóaSao trong nỗi nhớ thật là quen thân
Hiểu nhau, xa cũng nên gần
Cùng nhau ta ghép nên vần thơ vui!
Dẫu rằng dâu bể người ơi
Có tình tri kỉ, cuộc đời nở hoa!
Dù cho ngày tháng dần qua
XóaKhông làm phai nhạt tình ta với người
Dù cho cách biệt phương trời
Không gì ngăn cách được người với ta...
Chúc mừng FOA tìm được tri kỉ! Đó là điều không phải ai cũng may mắn có được! Xưa nay bạn bè dễ kiếm, tri kỉ khó tìm, phải không bạn?
Trả lờiXóaTri kỷ tao ngộ là duyên
XóaVần thơ cầu nối đến miền nhớ xa...

Trả lờiXóa
XóaNhững lời tự tình thật ấm áp!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn!
XóaChúc cuối tuần vui vẻ!
Mình vừa đọc bài xướng họ của bạn bên nhà Ngọc! Các bạn thật là thân thiết, gần gũi. Hình như đều là giáo viên Văn phải không?
Trả lờiXóaChào mừng bạn ghé chơi!
XóaMình là dân kỹ thuật, không phải giáo viên.
Chúc bạn cuối tuần vui vẻ!
Ta lại về đây bạn hiền ơi
Trả lờiXóaDẫu xa thăm thẳm những phương trời
Thu chiều nơi ấy thương hè nắng
Thương một vần thơ vương lá rơi...
Trân quí người ơi một tấm lòng
XóaPhương trời xa thẳm vẫn chờ mong
Kẻ ở cuối thu người đầu hạ
Ngắm lá vàng rơi nhớ nắng hồng...